Làm tổn thương người mình yêu bạn từng hối hận không?

- Cô ấy đâu rồi, sao anh còn đứng đây?

- Linh vào nhà vệ sinh rồi, mà anh là ai vậy?

- Tôi là...

Ậm ừ một lúc cuối cùng tôi cũng đã mở lời được...

Làm tổn thương người mình yêu bạn từng hối hận không?
Làm tổn thương người mình yêu bạn từng hối hận không?

... Một người từng yêu Linh rất nhiều... Khi đó tôi đã thực sự không đủ can đảm nhìn vào mắt anh ta.

Đúng người từng yêu rất nhiều cô gái anh đang nắm tay.

Dạo gần đây, tôi nhớ cô ấy rất nhiều, nhớ đến nỗi ngay cả trong mơ tôi cũng luôn khao khát được nắm tay cô ấy, được hôn cô ấy được chiều chuộng cô ấy.

Tôi nhớ em!

Tôi nhớ cái cách em cười khi gặp tôi, cái cách em hờn dỗi ghen tuông, tôi nhớ ngay cả cái cách em cáu gắt khi chúng ta cãi vã.

Em à, ngay sau tất cả điều làm anh nhớ nhất vẫn là tình yêu em dành cho anh.

Hồi ấy, khi mới quen em tôi luôn cho rằng em là người nằm trong mọi kế hoạch hoặc của tôi, em chính là người con gái tôi cần bên cạnh trong cuộc đời này.

Nhưng, có phải thời gian vô tình làm ta đánh mất nhau. Không, tôi thực sự là tôi tệ chính tôi là người đẩy em ra khỏi cuộc đời mình. Tôi cũng không rõ tôi đối với em có phải là tình yêu không, tại sao trong tôi cảm giác yêu thương ấy lại biến mất nhanh đến vậy. Tôi bắt đầu làm tổn thương em.

Tôi làm em khóc. Sau những lần cãi vã tôi thường không giải thích, không xin lỗi mặc cho em cố gắng hỏi, có bắt tôi mở lời, mặc cho em khóc nức nở ngay trước mặt. Tôi biết em rất yêu tôi, chính vì yêu tôi sau những trận khóc nức nở đó em lại cười mà cho qua, chỉ vì muốn giữ tôi bên cạnh. Và ngay từ lúc đó cũng là lần cuối tôi thấy em khóc.

Tôi khiến em phải suy nghĩ. Mỗi lần tôi giận em, tôi lại im lặng rất lâu, tôi chưa bao giờ cho em được xin lỗi tôi, tôi chưa bao giờ cho em cơ hội dỗi ngược như cái cách con gái thường hờn dỗi với người thương họ. Tôi ích kỷ khi nghĩ em mạnh mẽ, tôi thực sự sai rồi.

Anh không còn yêu em!

Đó chính là câu tôi dùng để đẩy em ra cuộc đời mình một cách nhanh nhất. Một cách khiến em không thể nào ghét bỏ tôi, mà tự biến mình thành một đứa ngốc trong cuộc tình đơn phương nyc. Tôi đã khiến thanh xuân của em có một quãng đường toàn nhớ nhung và dằn vặt.

Tôi biết tôi đã từng làm tổn thương cô rất nhiều. Tôi hiểu rằng, hiện tại có xin lỗi hay không cũng không còn quan trọng với cô ấy nữa.

Nhưng, hãy để tôi nói với anh một câu. Xin đừng yêu cô ấy như cái cách tôi đã từng. Nếu, mai này lỡ có không còn yêu cô ấy, xin đừng làm người con gái ấy tổn thương. Xin hãy nhẹ nhàng bước ra khỏi cuộc đời cô ấy, trả lại cô ấy những năm tháng bình yên như cái ngày anh chưa xuất hiện.

Chia sẻ bởi:
Đặng Thanh Hương

Đăng nhận xét

Mới hơn Cũ hơn